Những trò trêu đùa của đám bạn luôn khiến tôi bật cười. Thế nhưng, tôi vẫn không thích bị trêu đùa, nhất là những trò đùa đi quá đà. Nó khiến tôi bực bội thay vì vui vẻ.
Lan Anh là một cô bạn có mái tóc dài. Không giống với nhiều bạn nữ khác trong lớp, cô bạn thường hất tóc qua đỉnh đầu rồi buộc gọn lại ở phía sau. Và dĩ nhiên, cái trán của cô bạn không được tóc che đi.
Nhìn Lan Anh tôi nhớ đến một nhân vật trong bộ phim Harry Potter, đó là Malfoy. Anh ta cũng chuốt tóc lên đỉnh đầu và trơ ra cái trán, dù tóc anh ta không dài bằng tóc Lan Anh nhưng tôi vẫn gọi cô bạn là Lan Anh Malfoy. Và có gọi Lan Anh với biệt danh đó, tôi cũng không hề ác ý. Trái lại, tôi còn hi vọng cô bạn sẽ vui.
Rồi mỗi khi cần nhờ việc gì, hay đơn giản là mượn bút viết, thước kẻ, tẩy...tôi đều một điều Malfoy, hai điều Malfoy. Cô bạn luôn quay ra mỉm cười và đưa cho tôi đồ cần mượn.
Cho tới một hôm...
Rồi mỗi khi cần nhờ việc gì, hay đơn giản là mượn bút viết, thước kẻ, tẩy...tôi đều một điều Malfoy, hai điều Malfoy. Cô bạn luôn quay ra mỉm cười và đưa cho tôi đồ cần mượn.
Cho tới một hôm...
- Lan Anh ơi! - tôi gọi.
Cô bạn không quay ra, mà vẫn cặm cụi ghi chép. Tôi thoạt nghĩ chắc do bị tôi gọi là Malfoy quen rồi, nên giờ tôi gọi tên thật cô bạn không thích và tưởng tôi gọi ai sao?
- Lan Anh... Lan Anh Malfoy!
Cô bạn vẫn không thưa. Tôi lớn tiếng hơn, nhưng không để cô giáo phát hiện.
- Malfoy... Malfoy! - tôi tỏ ra khoái trá hơn.
- Mày thôi đi! - cái Linh ngồi cùng bàn Lan Anh quay ra mắng tôi.
- Tao gọi Malfoy, không gọi mày!
- Bỏ ngay cái câu ấy đi. - Cái Linh nhìn tôi.
- Sao hả?
Tôi dứt lời thì cái Linh khẽ ngả người về phía sau. Bàn tôi với bàn Lan Anh nằm cùng một dãy hàng ngang nên tôi thấy rõ mồn một, cô bạn đang khóc. Tôi chết lặng. Phải chăng, tôi gọi Lan Anh là Malfoy nhiều quá nên cô bạn buồn? Vậy tại sao những lần trước cô bạn lại mỉm cười?
- Tớ... xin... lỗi! - tôi lí nhí.
Lan Anh quay ra nhìn tôi, rồi quay đi. Và phải hai ngày sau, cô bạn mới hết giận tôi.
Con gái mặc dù thật khó hiểu. Nhưng từ đó trở đi, ngoài cái tên Lan Anh tôi không bao giờ gọi cô bạn là Malfoy nữa. Cô bạn của tôi dễ thương, tốt bụng và đáng trân trọng để gọi bằng một cái tên thật mà không ghép với bất cứ một biệt danh nào cả. Dù đó là một cái biệt danh không ác ý.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét